Tôi là ai giữa thế giới này
Có bao giờ, ngoảnh đầu nhìn lại bạn thấy mình đã chọn sai con đường?
Tôi ko biết rằng mọi người cảm nhận sao về thế giới này, về con đường mà mình đã chọn. Nhưng với tôi, tôi biết mình đã đi sai con đường.... 1 con đường hoàn toàn không dễ đi chút nào....
Tôi, năm nay đã 20t, sinh ra trong 1 gia đình với bố là con trưởng, nhà lại có 2 ... ..., thành thử tôi là con út, lại là cháu đít tôn của dòng họ. Gánh trên mình là 1 trọng trách quá lớn: nối dõi cho gia đình.
Đối với những anh chàng bình thường thì điều này ko là gì ghê góm, nhưng với tôi, bây giờ nó giống như 1 sức ép quá nặng nề. Chỉ còn chưa tới vài năm ..a là tới tuổi lấy vợ, nhưng sao bây giờ thật sự cảm giác với con ... với tôi là 1 thứ xa xỉ, khó tìm..... tôi đã mất cảm giác với con ..., thay vào đó là thứ cảm giác rất lạ với con trai.... Sự thay đổi đến chống mặt trong tôi đã khiến tôi nhiều lần muốn kết thúc tất cả, tôi chỉ muốn ước rằng mình sẽ ko bao giờ thức dậy vào ngày mai.
Nhưng lẽ nào, tôi sinh ra chỉ để là thế.....lẽ nào công sức cha mẹ nuôi nấng, tôi lại ..p trả = 1 hành động nhỏ nhen, thấp hèn như thế chỉ vì tôi ko đủ nghị lực để vượt lên định kiến, vượt lên chính mình.
Mỗi lần nhìn về quá khứ, tôi tự trách rất nhiều điều...từ trách người mẹ thân yêu của tôi, trách người bố của tôi... trách người con ... đã đẩy tôi vào vực thẩm không ..y, trách 1 thằng bạn đã an ủi tôi trong lúc gục ngã.....
Chính vì sự yêu ...ều quá mức của mẹ, mà khiến tôi quá yếu đuối, kèm theo đó là sự hờ hửng, tôn trọng con của bố đã khiến tôi quá coi thường mọi thứ....tôi chỉ ước rằng ba từng cho tôi những lời khuyên, hoặc ..nh tôi mỗi khi tôi sai, lấy hành động để chứng minh cho tôi thấy con trai là như thế nào lẽ ra tôi đã không như thế này...... hay rằng mẹ sẽ bớt lo lắng cho tôi khi tôi còn pé, vì chắc phải nói mọi người mới bik, 37t mẹ tôi mới sinh ra tôi, tôi cách ... cả tới tận 13t, vì thế khi pé tôi rất yếu, vì là con trai 1, nên mẹ rất lo cho tôi, nuông ...ều tôi, ko bao giờ để tôi làm bất kỳ điều gì...~~ Tôi trách, trách chỉ vì sự bế tắt trong tôi khiến tôi phải trách, nhưng thật lòng tôi thương bố mẹ lắm, nhưng tôi ko thể nào ...a sẻ những điều này, tôi sợ sự thất vọng của mẹ, sự hổ thẹn của gia trưởng trong bố....
Nếu ko trách bố mẹ, tôi lại trách người con ... tôi yêu...( xin nói là tôi chỉ bị gay sau vụ này, chứ trước đó tôi chỉ là Bi, nhưng tôi chỉ dành .... cảm cho .. nhiều hơn)....1 mối .... tôi dành trọn mọi tâm huyết, mọi điều tốt đẹp nhất cho người ấy, 2 năm theo đuổi là khoảng thời gian khiến tôi mệt mỏi nhất...... chỉ vì tôi quá nhát gan, tôi ko đủ dũng cảm để nói rằng tôi thjx em, mà e đã đồng ý làm người yêu của 1 thằng khác trong lớp....tôi lúc ấy buồn lắm chứ, nhưng biết sao được, mang tiếng thằng kia là người yêu của e, nhưng ngày ngày tôi vẫn chở e đi học ở trường, đi học thêm, chở e đi ăn, đi uống sinh tố, vì tôi lo cho e, tôi chỉ hi vọng e thay đổi quyết định...mỗi khi e buồn, e kiếm tôi để tâm sự, tôi ngồi hàng giờ để nghe e nói,....thậm chí hằng đêm tôi khóc vì nhớ e, vì thương e,..rồi tôi cũng bắt đầu dần thổ lộ lòng mình cho e biết...e đã từ chối tôi, (tôi ko xấu, thậm chí đẹp trai, nhưng lại không bằng thằng ấy...nó có nét riêng của harry poter, 1 công tử trắng nỏn...còn em gọi tôi là harry pọt pèo..) buồn cười....nhưng tôi vẫn chờ đợi và hy vọng, rồi năm 12, thằng ấy chuyển trường, học nội trú...tôi đã thầm mừng vì cuối cùng nó cũng ra đi, tôi bớt được đối thủ....nhưng tôi thật ko ngờ là e yêu nó đến mức bỏ tất cả chỉ để được gặp nó....ngày ngày thấy em trên inter... chờ đợi nó onl, ngày ngày chở e đi học mà phải dừng đối diện nhà nó 5-10p để e tìm kiếm hình bóng nó...e chẳng thèm quan tâm đến chuyện học, thậm chí e còn ko thèm quan tâm tới tôi....lời khuyên của tôi, e chẳng xem là gì....rồi nhóm tôi kết nạp thêm 1 người, nó là thằng bạn thân của tôi, từ khi có nó, e vui lên hẳn, mặc dù e vẫn còn yêu thằng kia, nhưng dù sao tôi vẫn mừng vì e đã khá hơn, 3 đứa tôi đi học thêm, đi học ở trường, cứ dính lấy nhau....chuyện sẽ chẳng có gì nếu tôi không nghe được tin đồn rằng em và thằng bạn tôi quen nhau...tôi ko tin điều đó, nó là bạn thân của tôi mà, nó biết tôi yêu e, ko lẽ nào nó ..nh thẳng mặt tôi như thế......tôi vẫn tin e và nó trong sáng...chỉ rồi 1 ngày, e và nó hẹn tôi đi uống nước.....tôi thật sự đã shock, shock rất nặng.....tôi ghét e và nó, ghét tất cả những người liên quan tới e và nó....E sẽ ko bao giờ biết được, e là hình mẫu người con ... mà tôi thjx, 1 chút gì đó trẻ con, 1 chút ngô ngê, 1 chút khờ khờ, tôi thix được quan tâm lo lắng cho e cũng vì thế....nhưng e cũng chính là người ..nh sặp mẫu người con ... ấy trong tôi....e đã làm thay đổi con người tôi từ đấy. Từ 1 thằng hiền lành, ngờ ngệch, ngu ngốc trở thành 1 thằng vô cảm, chẳng bận tâm về phía trước, tôi từ bỏ tất cả những đứa bạn liên quan với e và nó, tôi chơi với phần còn lại trong lớp, những đứa hư hỏng, chỉ biết ..nh bài, chơi bời trác tán....thấy e lo lắng cho tôi, tôi càng kinh tỏm, e bảo tụi nó là xấu xa, nhưng với tôi lúc ấy, e còn xấu xa hơn gấp trăm lần...Nhiều người con ... khác bảo tôi ngu ngốc, an ủi tôi, muốn đến với tôi...nhưng tôi đã căm thù, căm thủ tất cả con ... trên thế giới này
Và đó cũng là lúc, tôi ghét con ... thật sự....tôi ko biết rằng đây là cột móc khiến tôi phải hối tiếc.
Trong lúc tôi tuyệt vọng nhất, lại có 1 người dìu tôi đứng dạy, quan tâm tôi, lo lắng cho tôi, nói những câu ản ủi khiến tôi vui vẻ....ko, ko phải 1 đứa con ..., là 1 thằng con trai, tuy học chung từ 2 năm, nhưng ít khi nào tôi nói chuyện với nó,...nhưng khi tôi cần nhất, người ấy đã động viên tôi, tôi cảm ơn rất nhiều vì điều đó....ko biết, từ khi nào tôi lại yêu con người đó....thật sự tôi đã shock, shock rất nhiều với cái lối suy nghỉ của chính mình....tôi ko biết mình có bị khùng không.....nhưng giống như 1 con thiêu thân, tôi lao vào người đó, tôi bắt đầu yêu, yêu như chưa bao giờ được yêu, tôi dành tất cả .... cảm cho người ấy, tôi ko biết người ta có yêu tôi không, nhưng mỗi khi tôi cần, người ấy đều xuất hiện. Tôi bắt đầu chơi trò chơi .... yêu, tôi lúc ấy không cần biết hậu quả, tôi chỉ cần thỏa con tim yêu đương của mình, tôi đã sắp đặt 1 trò chơi, " trò chơi trớ trêu của .... yêu" và người ấy đã tham gia. Tôi bắt đầu thjx cảm giác được yêu 1 thằng con trai từ đó ….tôi vừa yêu e mãnh liệt, vừa muốn thỏa mãn mọi thứ tìm hiểu của tôi, suốt 2 tháng liền hầu như ngày nào tôi cũng ở nhà e, nhưng chưa bao giờ đi quá giới hạn của bản thân, nhiều lần e đề nghị những thứ vượt quá giới hạn, nhưng tôi lại ko hứng thú, và không thjx thú gì những chuyện đó, tôi có thể cùng e sờ mó, nhưng tôi ko cho phép mình làm 1 điều lớn hơn thế.....thậm chí là khi hôn e, tôi còn ko thjx .. lưởi, hay tôi sợ khi e cứ bắt tôi phải hôn cậu nhỏ của em....Tôi sợ những điều đó.....tôi đến với e, đơn giản vì tôi yêu em, tôi cần 1 bờ vai để dựa....tôi ko cần thỏa mãn nhu cầu .... dục.....Sau 2 tháng, tôi bắt đầu chán trò chơi do chính tôi tạo ra..... tôi bắt đầu mệt mỏi và tôi quyết định thôi không tiếp tục với e ..a....ngày ta ...a tay, 2 ta đã rất vui vẻ, và tôi đã hứa là sẽ làm bạn của e suốt đời.....nhưng tôi cần thời gian để quên đi những điều này, e thì lại ko cho tôi thời gian để quên, e dần đẩy tôi đến vựt, rồi thế là 2 ta ghét nhau từ cái ngày em bảo " gia đình a sẽ ra sao nếu biết a như thế này"... Em đã khiến tôi phải cho đó là 1 vết nhơ, vết nhơ lớn nhất đời mình...(tôi chỉ nói câu chuyện đó trên lỗi của chính mình, tôi ko muốn nói nhiều về chuyện này hoặc bàn luận hay đi quá sâu vào nó để xem xét lỗi của ai.....thông cảm)
Cứ tưởng mọi thứ sẽ kết thúc, 3-4 năm trời, ko ngờ e vẫn còn hy vọng vào .... bạn của tôi....tôi cũng muốn lắm, nhưng quả thật tôi chỉ có thể đứng từ xa mà nhìn em trưởng thành thôi, tôi không muốn phải đối diện với e như thế nào.....phải chăng tôi sợ, sợ 1 điều tương tự sẽ xảy ra??? không phải, vì tôi ko đủ dũng cảm để quên đi chuyện đã qua....
3-4 năm liền, tôi ko biết thế nào gọi là yêu, tôi chẳng quan tâm bất kỳ 1 khía cạnh nào của cuộc sống, chuyện cũ, quá khứ đã đè mọi suy nghỉ và cuộc sống của tôi. Tôi mệt mỏi với con người mình....tôi là gay sao....phải thật vậy ko....tôi từng tìm lại cảm giác với phụ .....nhưng sao nó xa hoa, xa xỉ quá......tôi ko với tới ..a.....hay đến với 1 thằng con trai nào đó.....
Tôi đã từ bỏ mọi thứ, tôi bắt đầu mệt mỏi,…...... YÊU? LIỆU CÓ CẦN CHO CUỘC SỐNG?? VÀ LIỆU TÔI SẼ PHẢI YÊU AI,…… lừa dối lòng để yêu 1 người con ... với sự ích kỷ của chính mình…..hay tự mở lòng để đến với 1 người trong giới……
Tôi thật sự không cho phép mình đến với bất kỳ 1 lựa chọn nào……Sống thật với chính mình rồi đấy thôi, nhưng sống sao cho có ý nghĩa lại rất khó…..tôi ko biết chọn con đường nào có ý nghĩa phía trước….
Trên đời này, chỉ có 2 người biết sự thật này của tôi,…1 người ở trên và 1 người ..a gần đây. Và có lẻ, sẽ cả những người đọc bài này….NHƯNG THÔI CẢM, TÔI CHỈ MUỐN ĐƯỢC NÓI NHỮNG TÂM SỰ CỦA MÌNH, VÌ THẾ SẼ KHÔNG GHI THÔNG TIN LIÊN HỆ. CẢM ƠN.
minh ma ko biet minh la ai thi ai biet cho minh!
Em moi 20t sao that vong som vay?
La dua con duoc nuong ...eu, la nguoi noi doi tong duong, la cau be duoc cap duong, duoc hoc hanh, duoc ban be....la lai hay voi toi nhung cai minh ko dc! "that la hai sao tren troi, mo trang day nuoc". The gioi hon 7 ty nguoi, hon 1 ty nguoi thieu an, doi kho...thi cai an den voi ho da kho, lay dau mo mong ma nghi den "sao em nay khong yeu toi?", "sao toi lai yeu boy?", "toi can 1 bo vai...ko can .... duc?", "toi ko muon ganh trach nhiem qua lon o gia dinh...noi doi tong duong?".....Vi em co tat ca, nen em nghi em muon gi la the gioi se dap ung nhu vay cho em??? "doi ko nhu la mo, ma doi nhu mot bai tho" hay .... thuc ma nghe nhung am dieu va cung bac tu day long cua minh.....Con duong cua minh van rong mo phia truoc em a, hay mo long ra voi cuoc song, tuoi 20 cua em la luoi tuoi cua su rao ruc va cam xuc....hay don nhan nhung hoa hong dang no truoc mat em!
Chuc em tim duoc niem vui!