cho em một câu trả lời....
Anh đi Nhật Bản
Em mong anh trở về biết bao
A Đi, em nhắn tin, gọi điện đều không đc. nt qua fb k thấy anh trả lời
Đợi ngày anh về, em sốt cao..nhưng cũng không dám nói cho anh biết
Biết anh bị tai nạn bên Nhật em lo lắng biết chừng nào
Đợi mãi cũng đến ngày anh về, em gọi điện..anh bảo về đến nhà anh sẽ gọi lại cho em. vậy mà em đợi đến cuối ngày hôm sau anh cũng không nhắn cho em đc 1 tin nhắn.
Rồi em nhắn tin...rồi em khóc..anh nói em không ra sân bay đón a, k qua nhà a thăm a ốm, nhưng anh biết là em hết sạch ...., em k có đủ 5k đi xe bus k...
tối hôm đó em buồn lắm..anh chẳng an ủi em câu nào...tối đó em không tài nào ngủ Được..em quyết định đi sang nhà anh..em đi bộ...gần 10km, em đi hơn 1h. chân em xưng rát lên..
đến nhà anh, em gọi a tắt máy, em nhắn tin anh tắt nguồn, a biết em ở dưới nhà anh ,à anh k hề ra..em đợi a từ 2h sáng đến 6h30 sáng..1 mình em và cái lạnh mùa đông..anh vẫn lặng im. em bước lê đôi chân về nhà..nước mắt rơi..anh vẫn lặng im..quãng đường về nhà em vẫn đi bộ..em khóc
a có nhớ khi quen em anh nói gì không..
vậy mà giờ đây..1 mình em khóc..
giờ em cô quạnh giữa mùa đông, tưởng như đã có anh, vậy mà em đã mất, giờ chỉ mình e và nỗi cô đơn
liệu giờ đây ai có thể cho em hi vọng qua mùa đông này đây
01693.705.338...em khóc