Giá như ai đó đủ tỉnh táo hơn. Đứng giữa những ngã rẽ mà có thể biết rõ mình nên đi về đâu.
Ngoảnh đi ngoảnh lại mà đã nhanh quá.
Một năm trước, giờ này đang ngồi viết mấy bài văn vớ vẩn cho em, rốt cuộc làm không kịp, anh phải đành gác lại.
Một năm trước, ...ều này anh đang ngồi ..nh vật với con .e trên trường dạy lái để nhanh tốt nghiệp.
Một năm trước, giờ này anh đang chờ mẹ về để lấy món quà đó cho em...
...giá như...

...ai đó đừng quay lại...

...ai đó đừng ra đi...

...ai đó đủ tỉnh táo hơn. Đứng giữa những ngã rẽ mà có thể biết rõ mình nên đi về đâu.

...anh đủ lý trí để tìm cho mình một lối đi hơn là dựa dẫm quá nhiều vào cảm tính của con tim..

Nhưng anh biết, tất cả chỉ là giá như.
Giờ thì chẳng còn gì. Trống rỗng và vô định. Nhiều lúc trong những giấc ngủ chập chờn, mọi thứ vẫn hiện về như ngày hôm qua. Ân hận và tiếc nuối cũng chẳng giải quyết được gì, nhưng nó vẫn cứ ở đấy. Ngày qua ngày.

Giờ thì anh đang đối diện với cái máy tính yêu dấu của mình, nhớ lại những dòng kí ức đẹp nhất mà ta đã từng có. Còn vài tiếng ..a là đến sinh nhật em, còn vài tiếng ..a là qua một năm mới, chúc cho ai đó sẽ có một sinh nhật ấm cúng và hạnh phúc bên những người thân yêu của mình. Mong những điều tốt đẹp nhất sẽ đến với em, và sẽ luôn là như thế.
Vài dòng nặn ra từ những kí ức đã quá cũ...